Từ các văn bản của những người Sumer cổ đại, có một ghi chép viết rằng Đấng sáng tạo của chúng ta đến từ một hành tinh chưa được khám phá, đã đi vào Hệ mặt trời của chúng ta trong khoảng 3.600 năm.
Các văn bản cổ đại nói rằng họ được gọi là Nephilim và họ đã xâm lược Trái đất hơn 400.000 năm trước. Kinh thánh cũng đề cập đến chủng tộc này và gọi họ là “những đứa con của Chúa trời/Sons of God”.

Hành tinh Nibiru lúc bấy giờ đang rơi vào thời kỳ khủng hoảng vì bầu khí quyển của hành tinh bị xói mòn, họ đến Trái đất để khai thác khoáng sản (vàng) nhằm cải tạo bầu khí quyển của họ. Việc khai thác này được thực hiện ở Trung Đông và đó là lý do tại sao chúng ta tìm thấy Kim tự tháp vĩ đại (Great Pyramid) và những kim tự tháp liền kề có vị trí tương ứng với các chòm sao trong hệ mặt trời. Họ đã tạo ra các cổng trên Trái đất (khu vực có từ tính cao) để gửi khoáng sản họ tìm được về Nibiru.
Chủng tộc người của chúng ta hiện tại được tạo ra vào khoảng 300.000 năm trước – là chủng tộc lai giữa những sinh vật Trái đất bản địa và Nephilim nhằm tạo một lực lượng “lao động” nhằm giúp khai thác khoáng sản từ hành tinh chúng ta.
Những nhà lãnh đạo ngoài hành tinh không không thích sự giao thoa này và chọn không cảnh báo loài người về sự tàn lụi sắp xảy ra ở Nibiru vào năm 13000 trước Công nguyên – tạo nên một trận đại hồng thủy trên Trái Đất.
Tuy nhiên, một trong những Annunaki (người trên hành tinh Nibiru) đã tự mình thông báo cho Noah về sự diệt vong sắp đến để anh ta có thể tránh được sự tuyệt diệt của chủng tộc. Từ đó, Annunaki hứa sẽ quay lại hành tinh của mình và để con người tự cai trị hành tinh Trái đất.
Sự trở lại của Nibiru

Những hình ảnh trên cho thấy vào cuối năm 2012, Nibiru đã ở trong tầm nhìn với Mặt trời của chúng ta (hình ảnh và lý thuyết được cung cấp bởi http://babynuclear.blogspot.com/).
** Sau đây là một lý thuyết được đưa ra bởi những người đi theo Zecharia Sitchin – người tin rằng chúng ta hoàn toàn không nhận được những thông tin xác thực/sự thật từ chính phủ và NASA**
Vào năm 2002, hành tinh thứ 12 Nibiru đã xâm nhập vào Hệ mặt trời của chúng ta, hoàn toàn phù hợp với tác phẩm đối thoại về Hành tinh thứ 12 của Sitchin. Vào năm 2002, Nibiru tiếp tục gây ảnh hưởng đến quỹ đạo của các hành tinh trong hệ mặt trời của chúng ta, khiến thay đổi trục và cực của chúng trên đường đi.
Nó đã đến gần Trái đất đến mức gây ảnh hưởng đến đại dương của chúng ta trong nhiều năm, cuối cùng dẫn đến thảm họa về sóng thần, một sự thức tỉnh mới của nhiều ngọn núi lửa trên khắp thế giới, ảnh hưởng rõ rệt đến khí hậu và khiến trục trái đất di chuyển chậm lại, từ đó làm thay đổi vị trí vật lý và cực từ. Ban đầu, quỹ đạo của hành tinh này đến gần Cực nam của Trái đất và mặt trời và không thể nhìn thấy được từ trái đất. Nhưng vào cuối năm 2012, quỹ đạo xiên của Nibiru đã lệch so với mặt phẳng xích đạo mặt trời (được chứng minh khá rõ ràng thông qua rất nhiều hình ảnh, videos được đăng tải trên mạng cũng với những dấu hỏi về ngôi sao mới này trên bầu trời của chúng ta).
Tuy nhiên, không ai trong giới truyền thông chính thống đã đặt ra những câu hỏi kiểu này. Tại sao vậy?
Câu trả lời ngắn gọn là bởi NASA. Họ quyết định đặt câu hỏi về quỹ đạo thực sự và sự trở lại của Nibiru với Hệ mặt trời của chúng ta. Chính phủ Hoa Kỳ đã thúc giục và yêu cầu họ phủ nhận sự tồn tại của Nibiru để không gây ra sự hoảng loạn lan rộng trên toàn thế giới.
NASA sau đó đã chuẩn bị một mô phỏng được xây dựng khá tốt, mô phỏng lại quỹ đạo của Nibiru, sau đó, họ chuyển đổi mô phỏng đó thành video và phát hành trực tuyến trên internet. Mô phỏng đó được thực hiện bởi các máy tính của NASA đã không phản ảnh đúng sự dịch chuyển của Nibiru trên quỹ đạo của nó mà thậm chí là thay đổi tất cả quỹ đạo của các hành tinh trong hệ mặt trời.
https://www.youtube.com/watch?v=KRSIYB_ZJ7c
Mục đích của video đó rất rõ ràng đối với bất kỳ học giả nào, khiến mọi người nhầm lẫn về quỹ đạo của Nibiru. Mục tiêu đó đã được diễn ra và khiến mọi người nghĩ rằng “chẳng có gì để thấy” hoặc Nibiru chẳng gây ra bất cứ tác động bất lợi nào đối với chúng ta trên Trái đất.
Quỹ đạo thực sự của Nibiru
Nibiru, theo tất cả các định nghĩa, khái niệm và theo các học giả nghiên cứu trong lĩnh vực này, là một ngôi sao lùn đỏ ( hoặc nâu) mang theo bảy hành tinh quay quanh nhau; do đó, nó là một hệ mặt trời nhỏ. Nibiru gần gấp 5 lần Sao Mộc. Vì vậy, lần lượt, nó lớn hơn trái đất khoảng 6500 lần!
Quỹ đạo thực sự của Nibiru xung quanh Mặt trời của chúng ta là vào khoảng 3.600 năm
Với kích thước khổng lồ, nó có lực hấp dẫn rất mạnh, có khả năng ảnh hưởng đến đại dương và tất cả các từ trường của chúng ta. Vì vậy, vào năm 2011, khi Nibiru tiếp cận Mặt trời, nó bắt đầu mạnh mẽ bị hút đến điểm cốt lõi của mặt trời. Điểm lõi của Mặt trời chỉ bằng 65 lần Nibiru. Do đó, hoạt động của mặt trời liên quan đến các vụ nổ và bão mặt trời đã tăng lên rất nhiều đến mức Solar Maximo đã bắt đầu xảy ra vào năm 2011 và chỉ dừng lại vào 3 năm sau đó (2014). Lượng phát thải trong thang đo mức bức xạ cực tím (trong khoảng từ 0 đến 16) tăng lên mức 15 (so với mức bình thường là từ 9 đến 10 đơn vị). Điều này được gây ra bởi cách tiếp cận của Nibiru đối với Mặt trời.
Hãy nhớ rằng mặt trời cũng ảnh hưởng đến Nibiru!
Do cường độ từ trường và lực hấp dẫn của Nibiru, nó đã ảnh hưởng đến Mặt trời theo cách mà nó khởi xướng sự đảo ngược của các cực từ của chính nó. Sự đảo ngược tương tự cũng xảy ra trên Trái đất: lực hấp dẫn và từ trường. Để thực hiện sự đảo ngược này, hai lực này diễn ra cùng lúc là điều bắt buộc.
Sự hấp dẫn lẫn nhau giữa Mặt trời & Nibiru này đã tăng tốc độ và vận tốc di chuyển của Nibiru. Nó như một bệ phóng và nay được tăng tốc bởi năng lượng từ Mặt trời. Quá trình này được gọi là Hiệu ứng Slingshot và được NASA sử dụng để ném tàu thăm dò Galileo về phía Sao Mộc. Tàu thăm dò được chuyển qua hai lần bởi quỹ đạo Trái đất, sau đó đi vào quỹ đạo của Sao Kim. Với tốc độ được tăng đáng kể, cuối cũng đã được chuyển hướng về phía Sao Mộc.
Hiệu ứng hấp dẫn của việc tăng tốc lớn đến mức đường viền của nó trên quỹ đạo Mặt trời sẽ dài hơn nhưng lại nhanh hơn rất nhiều so với “sự mô phỏng” của NASA. Dựa trên tiền đề này, Nibiru đã quay trở lại quanh chúng ta vào năm 2018.
Trong lần trở lại này, Nibiru sẽ đến từ cực bắc của Mặt trời và Trái đất, vì vậy nó sẽ được nhìn thấy rộng rãi ở bán cầu bắc.
Trong lần trở lại mới này, nó sẽ nhanh hơn so với khi bạn đến từ ngoài vũ trụ vào hệ mặt trời của chúng ta. Khoảng cách này của Sao Hải Vương với Mặt Trời rất thuận tiện cho Nibiru, bởi vì nó cần một khoảng cách nhất định để tăng tốc trở lại từ một lần nữa, tiếp tuyến với mặt trời để bắt đầu lại quỹ đạo dài hơn 3600 năm.
Nguồn bài viết Annunaki.org. Dịch bởi A14